Người Công giáo có được gia nhập Đảng Cộng sản không?

Vietcatholic.net mới đây đã đăng bài viết của Gioan Lê Quang Vinh có tên: “NGƯỜI CÔNG GIÁO CÓ ĐƯỢC GIA NHẬP ĐẢNG CỘNG SẢN KHÔNG ?”.

Người Công giáo trở thành đạo Công giáo là cách nhập thế tốt nhất (Nguồn: FB). 
Và để trả lời cho câu hỏi này, trang tin số 1 về đạo Công giáo Việt Nam đã đáp câu hỏi đó như sau: “Khi nghe tin hội cựu chủng sinh một giáo phận nọ có anh đại diện là một đảng viên đảng cộng sản, thì tôi thấy cũng bình thường, vì đó là quyền tự do của họ. Thế nhưng khi tôi suy nghĩ lại và khi trao đổi với các anh em, thì phải nói thật là nhiều người thấy băn khoăn, lo lắng.
 
Chuyện tham gia một đảng phái nào là quyền chính trị của mỗi công dân. Nhưng khi anh là người Công Giáo mà gia nhập đảng cộng sản, một đảng phủ nhận Thiên Chúa, thì có hai khả năng: một là anh không còn tin Chúa nữa nhưng vẫn cố gắng chứng minh mình theo Đạo vì lý do gì đó, hai là anh đánh lừa tổ chức đảng. Cả hai đều không tốt.
 
Có một bác sĩ cũng là cựu chủng sinh, hiện là phó giám đốc một bệnh viện lớn. Khi anh được đề nghị gia nhập đảng để làm phó Nội Khoa của bệnh viện, anh từ chối thẳng và nói: “Tôi là người Công Giáo, không vào đảng được. Nếu phải vào đảng để lên chức thì tôi thà bỏ bệnh viện về mở phòng mạch riêng”. Cuối cùng họ để anh làm phó khoa. Sau đó họ bổ nhiệm anh làm trưởng Nội Khoa và rồi phó giám đốc bệnh viện cũng với lời đề nghị đó và anh cũng trả lời y như thế.
 
Mới đây một bác sĩ khác ở Đồng nai cũng được đề cử làm trưởng trạm xá với điều kiện vô đảng cộng sản, anh cũng từ chối và nói rõ: “Tôi là người Công Giáo”.
 
Một người Công Giáo có khả năng và sống trung thực, không thể vào đảng cộng sản, vì hai ý thức hệ và niềm tin trái ngược nhau. Chúa Giêsu nói: “Không ai làm tôi hai chủ”. Nhiều người Công Giáo vào đảng và nói: “Mình giả vờ thế chứ có toàn tâm toàn ý với đảng đâu?” Nói thế là anh tự chối bỏ đức tin dù là giả vờ, và khi anh đánh lừa tổ chức đảng, anh cũng không phải là người tốt.
 
Hiện tại Giáo Hội vì nhiều lý do chưa có văn bản chính thức về vấn đề này và các vị chủ chăn cũng tế nhị ít khi góp ý rõ ràng. Nhưng Đức Giáo Hoàng Piô XII vào năm 1949 đã ra Sắc Luật tuyên bố phạt tuyệt thông cho tất cả những người Công Giáo nào hợp tác với các tổ chức Cộng Sản. Sắc Luật nghiêm khắc này chỉ là để thi hành một Thông Điệp đã có từ năm 1937, với tên là “Divini Redemptoris” (Của Đấng Cứu Thế Thần Linh). Nên nhớ văn bản này vẫn còn hiệu lực và cho đến nay không có bất cứ văn bản nào của Giáo Hội phủ nhận hay giải thích khác về điều này.
 
Cho dù Giáo Hội không nói rõ đi nữa, thì cứ xét về đạo lý, người Công Giáo không thể tham gia bất cứ tổ chức nào phủ nhận hay chống đối Thiên Chúa, dù là giả vờ để kiếm địa vị, bảo vệ chỗ đứng như anh cựu chủng sinh vừa được nói đến.
 
Chúng ta thử lấy một ví dụ. Cha mẹ chúng ta là người tốt. Nhưng có một nhóm chống đối, lên án cha mẹ chúng ta, mời chúng ta tham gia vào nhóm đó. Nếu chúng ta là con có hiếu với cha mẹ, chúng ta có nên tham gia không? Câu trả lời có lẽ ai cũng biết rõ rồi.
 
Là người công dân trong một đất nước, người ta có thể đóng góp xây dựng đất nước bằng nhiều cách, nhưng nếu cố gắng bảo vệ công việc mình làm bằng những cách nịnh bợ, tâng bốc thì chỉ làm hại cho chính mình, gây gương xấu cho nhiều người”. 
Và theo cách giải thích và trả lời này thì câu trả lời xem như đã quá rõ: Không và bản thân những người trong Giáo hội cũng cấm đoán điều này.
 
Câu hỏi đặt ra là có phải là đảng cộng sản phủ nhận đạo Công giáo (hay đạo thiên chúa) không? mà dẫn đến việc tín hữu công giáo bị cấm đoán, không được gia nhập đảng cộng sản với bất cứ lí do gì? 
Tính hiện sinh của  vấn đề thì xem như đã rõ. Cái vô thần và hữu thần là 2 thái cực khác nhau và giữa chúng rất ít, thậm chí không có điểm chung nào. Nhưng xin thưa, đó chỉ là về mặt ngữ nghĩa khi được cắt chẽ. Còn thực tế thì không vậy và trên thực tế nhiều nhà cộng sản và chủ thuyết cho học thuyết này đã thừa nhận điểm chung của học thuyết, giá trị cốt lõi của đảng cộng sản với Giáo lý, giáo luật đạo Công giáo.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: “Học thuyết của Khổng Tử có ưu điểm của nó là sự tu dưỡng đạo đức cá nhân.
Tôn giáo Giêsu có ưu điểm của nó là lòng nhân ái cao cả.
Chủ nghĩa Mác có ưu điểm của nó là phương pháp làm việc biện chứng.
Chủ nghĩa Tôn Dật Tiên có ưu điểm của nó, chính sách của nó phù hợp với điều kiện nước ta.
Khổng Tử, Giêsu, Mác, Tôn Dật Tiên chẳng có những ưu điểm chung đó sao? Họ đều muốn mưu hạnh phúc cho mọi người, mưu phúc lợi cho xã hội. Nếu hôm nay họ còn sống trên cõi đời này, nếu họ hợp lại một chỗ, tôi tin rằng họ nhất định chung sống với nhau rất hoàn mỹ như những người bạn thân thiết.
Tôi cố gắng làm người học trò nhỏ của các vị ấy”.
Trích dẫn ra điều này, Mõ muốn nói rằng: không có lí gì khi những vị sáng lập đảng cộng sản công nhận giáo thuyết tốt đẹp của các tôn giáo mà các tôn giáo không làm điều ngược lại.
Việc không ít người từ chối vào đảng cộng sản hay một vài người từ bỏ đảng cộng sản để trở thành một tín hữu nhiệt thành của đạo công giáo (như trường hợp Nguyễn Hoàng Đức, từng là một sỹ quan An ninh) chưa thể nói lên điều gì. Dẫu biết, đảng cộng sản nói chung đã, đang có những khiếm khuyết có tính cục bộ nhưng không có nghĩa là nó không tiến bộ, mâu thuẫn với phần còn lại của thế giới. Quan trọng là họ đang biết vận động, thay đổi phù hợp với thời cuộc để tồn tại. Nó cũng giống như cái cách bản thân đạo Công giáo đã dám cách tân mình trước xu hướng li khai của đạo Tin lành và chính thống giáo.
Chính vậy, những ai đang chủ trương, ra sức ngăn cản người Công giáo nhập đảng cộng sản, trở thành một đảng viên là điều không nên, cho thấy họ không hiểu gì về đảng cộng sản và chính cả tôn giáo của mình.
Tác giả: Mẹ Đốp

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *