Sự đền tội của trùm phản động Hoàng Cơ Minh – Phần 2

Xuống đến lưng chừng núi, gặp một khe cạn, Hoàng Cơ Minh cho quân tản ra, rồi sai một bộ phận quay lại tìm Quyết đoàn Anh dũng. Dưới một con suối, xác dân đoàn viên Nguyễn Văn Hoàng nằm úp, Khu Xuân Hưng và toàn bộ những tên còn lại trong Quyết đoàn Anh dũng thì chẳng thấy đâu.

Sau trận chạm súng đầu tiên kể từ khi nhóm phản động đặt chân lên đất Lào, dẫn đến việc dân đoàn viên Trần Văn Náo bị bắt, rồi tiếp theo là cuộc tập kích khiến dân đoàn viên Nguyễn Văn Hòa bị thương, Hoàng Cơ Minh cùng bộ chỉ huy “chiến dịch” hiểu rằng yếu tố bất ngờ đã không còn nữa.
Những kiểu chết yểu trên đường xâm nhập
Điều nguy hiểm nhất là từ sự khai báo của Nguyễn Văn Náo, bộ đội cách mạng Lào hẳn sẽ biết rõ sự có mặt của Hoàng Cơ Minh, cũng như nhóm phản động gồm bao nhiêu người, vũ khí trang bị có những gì, tình hình lương thực ra sao. Dĩ nhiên, họ cũng sẽ thông báo cho chính quyền Việt Nam biết về mục đích của nhóm phản động và như vậy, Hoàng Cơ Minh bị đặt vào thế “lưỡng đầu thọ địch”.
Một điều bất lợi nữa: Theo hợp đồng thì nhóm thổ phỉ Lào sẽ chỉ dẫn đường cho bọn phản động đến địa phận tỉnh Xa La Van, tiếp giáp tỉnh Sê Kông vì chúng không dám đi vào sâu hơn. Nghe chúng trao đổi với nhau, Hoàng Cơ Minh biết rằng chỉ nội ngày mai, nhóm thổ phỉ Lào sẽ rút.
Tuy nhiên, từng là Phó đề đốc trong quân đội Sài Gòn, Hoàng Cơ Minh ít nhiều cũng hiểu về binh pháp. Tiến hành họp với bộ chỉ huy, y vạch ra chiến thuật “tương kế tựu kế”: Đó là cho Nguyễn Văn Hòa cùng “chủ tịch mặt trận quốc nội” Nguyễn Thế Minh, theo nhóm thổ phỉ Lào quay lại Thái Lan.
Động tác này có thể khiến toán trinh sát của bộ đội cách mạng Lào tưởng lầm là bọn phản động đã từ bỏ ý đồ xâm nhập, và sẽ chỉ bám theo, tấn công nhóm thổ phỉ chứ không tiếp tục truy đuổi. Như thế, nhóm thổ phỉ và Nguyễn Văn Hòa, Nguyễn Thế Minh sẽ trở thành mồi nhử, thành bia đỡ đạn cho cuộc “đông tiến”.

Hoàng Cơ Minh họp bàn cùng đồng bọn trước ngày xâm nhập
Đêm hôm đó, bọn phản động không dám nổi lửa nấu cơm, mà chỉ nhai mì sống cầm hơi. Mờ sáng, khi sương mù còn dày đặc, cả bọn lên đường, khiêng theo Nguyễn Văn Hòa trong tình trạng nửa mê, nửa tỉnh vì mất máu. Đến trưa, tên cầm đầu nhóm thổ phỉ sau khi cùng Hoàng Cơ Minh xem lại bản đồ, thì gã đồng ý cho Nguyễn Văn Hòa, và “chủ tịch mặt trận quốc nội” Nguyễn Thế Minh theo chúng, quay lại biên giới Lào, Thái. Nhưng rất nhiều năm sau đó, chẳng ai còn nghe được bất cứ một tin tức gì về Minh và Hòa.
Mãi đến năm 1998, một thông tin nhỏ mới được tiết lộ trên một tờ báo của người Việt ở Mỹ. Ấy là một nông dân Lào khi vào rừng chặt cây làm nhà, đã gặp bọn phỉ đang rút lui. Nghe chúng nói chuyện, rằng tự dưng lãnh cái của nợ phải khiêng là Nguyễn Văn Hòa, nên chúng giết y chết. Mà nếu đã giết Hòa chết, thì dĩ nhiên phải giết cả Nguyễn Thế Minh.
Trở lại chuyện xâm nhập, khi bọn thổ phỉ vừa đi khỏi, Hoàng Cơ Minh cho các “quyết đoàn” rải ra, hình thành những cụm phòng ngự với mệnh lệnh súng ống trên tay sẵn sàng chiến đấu, không nấu cơm, không ra suối lấy nước, không giăng võng hay dựng lều. Suốt buổi chiều rồi cả đêm, bọn phản động thức trắng trong tâm trạng lo âu vì sợ bị tập kích.
Gần sáng, nghĩ là đã đánh lừa được toán truy đuổi, cả bọn lục tục kéo nhau lên đường. Đi khoảng 30 phút, Quyết đoàn trưởng Quyết đoàn Anh dũng là Khu Xuân Hưng nhận được tin báo, rằng dân đoàn trưởng Hà Hoài Hùng đã bỏ trốn cùng với chiếc balô đựng tiền, vàng của quyết đoàn.
Đây là trường hợp bỏ trốn thứ hai khiến Khu Xuân Hưng rất hoang mang vì từ lâu, Hà Hoài Hùng vẫn được Hoàng Cơ Minh tin cậy. Vì thế, một mặt, gã cử người lên bộ chỉ huy báo cho Hoàng Cơ Minh. Mặt khác, gã sai 4 dân đoàn viên quay lại tìm Hùng với mệnh lệnh “nếu không gọi về được thì lấy chiếc balô rồi bắn bỏ”.
Nhưng 4 gã dân đoàn viên vừa quay lưng, thì có tiếng AK và B40 nổ dồn dập ở phía xa. Điều này chứng tỏ bộ đội cách mạng Lào vẫn bám theo nhóm phản động, và Hà Hoài Hùng trên đường bỏ trốn, đã gặp họ.
Từ đó cho tới khi bị đánh tan tác, không còn ai nghe được tin gì về Hà Hoài Hùng.
Đã là ngày thứ 10 của cuộc xâm nhập, mà nhóm phản động vẫn chưa đến được tỉnh Sê Kông vì thiếu người dẫn đường, sự di chuyển dựa vào những tấm bản đồ do quân đội Mỹ vẽ từ năm 1972. Vì thế, có những đoạn chỉ cần lội xuống khe rồi đi vòng chừng 6 tiếng là đã vượt qua được dãy núi, nhưng chúng lại phải leo trèo suốt 2 ngày. Lương thực càng lúc càng cạn, bữa cơm 1 phần gạo thì có đến 3 phần củ rừng. Quần áo không giặt nên bốc mùi hôi hám. Hầu hết đều bị ghẻ do muỗi đốt, vắt cắn.
Việc Hà Hoài Hùng bỏ trốn – rồi sau đó súng nổ khiến Hoàng Cơ Minh hiểu rằng kế ly gián đã thất bại. Trước ngày lên đường, tin tình báo của nhóm thổ phỉ Lào cho biết trên địa bàn tỉnh Xa La Van, bộ đội cách mạng Lào có khoảng 1 trung đoàn, chưa kể dân quân, du kích địa phương. Quân số của một trung đoàn khoảng gần 3.000 người, được trang bị, tiếp tế đầy đủ trong lúc nhóm phản động chỉ hơn 100 tên nên nếu chạm nhau trực diện, thì chết là cái chắc.
Sáng ngày thứ 12 trong lúc các dân đoàn viên, kẻ loay hoay tháo võng, kẻ nấu cơm thì bất ngờ, có tiếng súng nổ dồn dập từ phía quyết đoàn đi đoạn hậu. Lợi dụng lúc bọn phản động đang chuẩn bị di chuyển, toán trinh sát bộ đội cách mạng Lào bất ngờ tập kích rồi nhanh chóng biến mất. Kiểm điểm lại, chỉ có Huỳnh Văn Tiến bị thương nặng vì mảnh B40.
Y tá Lý Hổ được gọi đến nhưng trước khi đến, “ủy viên trung ương mặt trận” Nguyễn Huy kéo Lý Hổ ra một góc, nói nhỏ vài câu. Băng vết thương cho Tiến xong, Lý Hổ chích cho gã một mũi thuốc. Vài phút sau, Tiến nấc lên, mắt trợn ngược. Lúc này, cả nhóm phản động thuộc
Quyết đoàn Anh dũng đều biết rằng Nguyễn Văn Tiến đã bị chích thuốc cho chết, để khỏi trở thành gánh nặng cho cả đoàn. Xác Nguyễn Văn Tiến bọc trong mảnh nylon, kéo lá rừng phủ lên vì chẳng còn thời gian đào huyệt. Tài sản của Tiến, mỗi gã lấy một vài món. Riêng phần cơm mà lẽ ra sẽ chia cho Nguyễn Văn Tiến ăn bữa sáng, thì dân đoàn viên Thạch Chen bỏ ngay vào trong balô.
Sau khi bị tập kích, bọn phản động được lệnh đi nhanh hơn nhưng tốc độ xem ra cũng chỉ được khoảng 3km mỗi giờ. Một phần vì địa thế hiểm trở, phần nữa vừa đi vừa dò dẫm. Suốt buổi sáng, tình hình yên tĩnh nhưng đến giữa trưa, đột ngột từng loạt đạn súng cối nổ tung giữa đội hình Quyết đoàn Anh dũng. Lúc này, bọn phản động đang ở trên một đỉnh núi.

(còn tiếp)

theo: Báo Công an nhân dân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *