Phê phán luận điệu đòi thay đổi Cương lĩnh 2011

Hiện nay, trong khi Đảng ta đang tiến hành tổng kết 10 năm thực hiện Cương lĩnh 2011, thì vẫn có những người mang danh “học giả” rêu rao rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam cần tự giác thay đổi Cương lĩnh 2011, từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội, chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách kiên quyết nhưng ôn hòa…”. Thực chất của những lời rêu rao đó là gì, chúng tôi đã có cuộc trao đổi cùng đồng chí Hà Đăng, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Trưởng ban Tư tưởng-Văn hóa Trung ương, để làm sáng tỏ thêm. Xin giới thiệu cùng bạn đọc.

Đồng chí Hà Đăng, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Trưởng ban Tư tưởng-Văn hóa Trung ương

 

VẪN CHỈ LÀ “BÌNH MỚI, RƯỢU CŨ”

* Thưa đồng chí, chắc đồng chí đã biết về những lời kêu gọi Đảng ta thay đổi Cương lĩnh 2011 của một số “học giả”?

Đồng chí Hà Đăng: Tôi đã nắm được thông tin về những luận điệu đòi hỏi Đảng ta thay đổi Cương lĩnh 2011. Sự việc này làm tôi nhớ lại, những luận điệu, cách nhìn nhận, cách nói như vậy đã từng xuất hiện trong nhiều dịp khác nhau, như ngay sau Đại hội XI của Đảng, dịp toàn dân góp ý xây dựng Hiến pháp 2013 (sửa đổi), rồi dịp chuẩn bị Đại hội XII và bây giờ là hướng tới Đại hội XIII của Đảng.

Chúng ta cũng thấy là tác giả của đòi hỏi này cũng chỉ xoay quanh một số người khá quen thuộc, họ đã nhiều lần viết “kiến nghị”, “thư ngỏ” gửi Đảng ta rồi đăng lên mạng xã hội. Thái độ của chúng ta là hoan nghênh mọi ý kiến mang tinh thần xây dựng đất nước, kể cả những ý kiến trái chiều với thái độ gay gắt. Nhưng tôi cho rằng, với những người cứ rao đi, rao lại những luận điệu cũ, hay nói cách khác là “bình mới, rượu cũ”, rồi phát tán tràn lan trên mạng xã hội thì tự họ sẽ trở nên nhàm, cũng sẽ chẳng có người rỗi hơi mà đi nghe họ ca bài ca cũ kỹ ấy. Còn với Đảng ta, việc sẵn sàng lắng nghe mọi ý kiến góp ý không có nghĩa là Đảng ta không phê phán, bác bỏ những “kiến nghị” mà thực chất như yêu sách đòi hỏi thay đổi con đường phát triển và thay đổi chế độ chính trị mà nhân dân ta đã lựa chọn.

BÓC TRẦN THỦ ĐOẠN MỊ DÂN

Vấn đề là ở chỗ, những bài viết trên báo chí tiếng Việt ở nước ngoài và trên mạng xã hội, họ nhân danh “người yêu nước” cùng lời lẽ ôn hòa như kiểu “tâm thư”, thậm chí có người còn suy tôn Đảng ta là “tổ chức chính trị không thể thay thế ở Việt Nam”, từ đó họ kêu gọi Đảng ta “tự giác thay đổi Cương lĩnh 2011”. Cách đặt vấn đề, cách viết của họ như vậy có điều gì phải làm rõ, thưa đồng chí?

Đồng chí Hà Đăng: Tôi thấy phải vạch rõ chiêu trò ẩn sau những lời lẽ “ôn hòa” ấy. Họ nói họ kiên trì “kiến nghị”, đấu tranh “ôn hòa”, “phi bạo lực” nhưng lại đưa ra một yêu sách là Đảng ta phải “tự giác thay đổi Cương lĩnh”, thực chất là đòi hỏi Đảng ta “tự chuyển hóa”, tự từ bỏ vai trò Đảng cầm quyền. Cái đòi hỏi vô lý ấy, có ai chấp nhận được không?. Họ nói, họ “kiến nghị” là tâm huyết vì Đảng, vì dân, vì đất nước, thế thì chúng ta xin mời họ hãy tôn trọng Cương lĩnh 2011, cùng chung tay đưa những mục tiêu, lý tưởng tốt đẹp của Cương lĩnh 2011 thành hiện thực. Cương lĩnh 2011 đã nêu rõ 8 đặc trưng của chủ nghĩa xã hội mà nhân dân ta xây dựng, trong đó 3 đặc trưng đầu tiên là: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do nhân dân làm chủ; có nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp… Đó là khát vọng của nhân dân, là mục đích hoạt động của Đảng, thế thì tại sao lại phải thay đổi?

Còn việc họ nói Đảng ta là “tổ chức chính trị không thể thay thế ở Việt Nam”, thì trên thực tế nó có nghĩa gì? Đảng ta trở thành đảng cầm quyền là một quá trình lịch sử tự nhiên, được nhân dân thừa nhận và hiếm có đảng cầm quyền nào được nhân dân yêu mến, dành cho cách gọi trân trọng là “Đảng ta” như Đảng Cộng sản Việt Nam. Thế nên, họ không thể nói khác được, bởi phủ nhận sự thật đó có nghĩa là họ tự bóc trần bộ mặt thật của họ, dùng lối mị dân để tuyên truyền cho các ý đồ chống Đảng của họ. Cần phải vạch rõ điều này để đông đảo nhân dân được biết. Tôi có câu hỏi dành cho họ, nếu như họ đã thừa nhận Đảng ta là “tổ chức chính trị không thể thay thế ở Việt Nam” thì có nghĩa đó là một đảng chân chính, vững mạnh cả về chính trị, tư tưởng, tổ chức và đạo đức. Thế thì họ còn kêu gọi Đảng ta thay đổi Cương lĩnh, thực chất là thay đổi bản chất chính trị của Đảng để làm gì?

“KHÔNG CÓ TƯƠNG LAI NẾU KHÔNG CÓ MÁC”

* Như trong “kiến nghị” của họ thì Đảng ta cần thay đổi Cương lĩnh 2011 để không bị “dị biệt” với thế giới, mở đường hội nhập quốc tế sâu rộng hơn, đồng thời thực hiện được mục tiêu sớm trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại. Họ cho rằng, chính Cương lĩnh 2011 đã là lực cản vô hình khiến nước ta chưa thực hiện được mục tiêu trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại vào năm 2020 như chính Đảng ta đề ra?

Đồng chí Hà Đăng: Nhận định “nước ta chưa thực hiện được mục tiêu trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại vào năm 2020” xuất phát từ việc tự phê bình và phê bình của Đảng ta. Tại Đại hội XII của Đảng, Đảng ta đã đánh giá rằng, việc “thực hiện các đột phá chiến lược và tạo nền tảng để đến năm 2020 đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại chưa đạt mục tiêu đề ra”. Điều đó trước hết khẳng định bản lĩnh của Đảng, luôn “nhìn thẳng sự thật, nói rõ sự thật” để có phương hướng khắc phục, sửa chữa những tồn tại, hạn chế. Còn đường lối công nghiệp hóa, hiện đại hóa của Đảng là đúng đắn. Không ai không thấy, trong mấy chục năm qua, đổi mới đã giành được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, làm thay đổi một cách cơ bản, toàn diện bộ mặt của đất nước. Nước ta đã ra khỏi khủng hoảng kinh tế-xã hội (1996), tiến lên ra khỏi tình trạng kém phát triển (2010) và từ đó tiếp tục đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa để sớm đưa nước ta cơ bản trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại.

Còn cái mà họ nói Cương lĩnh 2011 khiến nước ta trở nên “dị biệt”, khó hòa nhập với thế giới, là lực cản trong phát triển kinh tế là gì? Thực chất là họ phê phán chúng ta kiên định Chủ nghĩa Mác – Lênin; tư tưởng Hồ Chí Minh trong lãnh đạo cách mạng và xây dựng đất nước. Cái này, họ nói nhiều lần, đã bị phê phán, bác bỏ rồi, giờ vẫn cứ nói mà không có gì mới. Các nhà khoa học đã phân tích làm rõ giá trị khoa học, sức sống của Chủ nghĩa Mác – Lênin rồi, Cương lĩnh 2011 và Hiến pháp 2013 đã khẳng định vấn đề này, tôi thấy không cần phải nói gì thêm nữa. Tôi chỉ nêu thêm một ví dụ về sức sống của Chủ nghĩa Mác – Lênin trong nền kinh tế thế giới hiện nay. Chúng ta đã chứng kiến cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu từ cuối năm 2007, xuất phát từ nước Mỹ, mà đến nay một số nước tư bản vẫn chưa thoát ra được, như Hy Lạp chẳng hạn. Phong trào “Chiếm phố Uôn” với biểu ngữ “99% người nghèo chống lại 1% người giàu” thời kỳ đó không chỉ diễn ra ở Mỹ mà còn lan rộng ra một số nước tư bản phát triển, phản ánh sự bất lực của hệ thống tư bản trong việc giải quyết vấn đề công bằng xã hội. Đứng trước sự bế tắc đó, ở các nước tư bản đã rộ lên phong trào tìm đọc lại, học lại, nghiên cứu các tác phẩm của Mác. Sách “Tư bản luận” trở thành sách bán chạy ở ngay các nước như Đức, Pháp, Anh, Italia, Nhật Bản… Nhà xuất bản Berlin Karl-Dietz, nơi giữ bản quyền các tác phẩm của Mác đã công bố, sách “Tư bản luận” bán ra tháng 10-2008 tăng gấp 3 lần so với năm 2005. Ở Nhật Bản, thời điểm đó người ta còn chuyển ngữ “Tư bản luận” thành truyện tranh và bán được 6.000 bản chỉ trong hai tuần đầu phát hành tháng 12-2008. Nhà sử học người Anh Êrich Hôxbon đã nói rằng: “Việc quay lại đọc Mác có nghĩa là thế giới cần phải nghiên cứu học thuyết của ông về chủ nghĩa tư bản và về vị trí của học thuyết đó trong sự phát triển của xã hội loài người”.

Đầu năm 2011, Trường Đại học Tổng hợp Yale, một trường đại học danh tiếng của nước Mỹ đã xuất bản cuốn sách “Tại sao Mác đúng?”. Cuốn sách phản bác những định kiến về Chủ nghĩa Mác và khẳng định sự đúng đắn của Chủ nghĩa Mác. Tờ báo Financial Times ra ngày 27-5-2011 còn cho rằng, tác giả cuốn sách xứng đáng là ứng viên giải Nobel kinh tế vì đã “làm sống lại Mác” và nhấn mạnh “cách tiếp cận của Mác là cách xem xét tốt nhất đối với chủ nghĩa tư bản”. Rất nhiều triết gia hiện đại có uy tín của Mỹ, Pháp đã thẳng thắn kêu gọi nhân loại “hãy trở về với Mác”, “không có tương lai nếu không có Mác, nếu không có các di sản của Mác”.

Nói thế để thấy sức sống mãnh liệt của Chủ nghĩa Mác – Lênin, vai trò, tầm quan trọng của nó trong thế giới đương đại. Chính các nước tư bản đang nghiên cứu, vận dụng những nguyên lý khoa học của Chủ nghĩa Mác – Lênin để tìm cách thích nghi trong tình hình mới; những sự điều chỉnh của họ nhằm xoa dịu bất công xã hội phần lớn đến từ sức hấp dẫn của chủ nghĩa xã hội, từ thành công của các nước xã hội chủ nghĩa và từ phong trào công nhân ở các nước đó được soi rọi bởi ánh sáng của Chủ nghĩa Mác – Lênin. Vì vậy, việc một số người ra sức rêu rao Việt Nam là đất nước “dị biệt” do đảng cầm quyền lấy Chủ nghĩa Mác – Lênin làm nền tảng tư tưởng thực chất là âm mưu “Diễn biến hòa bình” nhằm làm cho Đảng ta thay đổi bản chất chính trị, bản chất giai cấp của Đảng. Nếu chúng ta từ bỏ Chủ nghĩa Mác – Lênin thì không còn giữ được bản chất cộng sản nữa, không còn là đội tiên phong của giai cấp công nhân, của nhân dân và của dân tộc nữa; mất tính chất tiên phong thì sớm hay muộn Đảng cũng tự tan rã. Đó là mục tiêu sâu xa mà các thế lực thù địch vẫn ngày đêm theo đuổi, chúng ta cần tỉnh táo để không mắc bẫy.

CHÍNH TRỊ – XÃ HỘI ỔN ĐỊNH LÀ LỢI THẾ

Thưa đồng chí, cũng vẫn là những lời lẽ đòi Đảng ta từ bỏ Cương lĩnh 2011, một số “học giả” còn lấy những lý do về tình hình phức tạp ở Biển Đông, tâm tư của người dân phản ánh qua tiếp xúc cử tri của đại biểu Quốc hội để cho rằng, Đảng ta tuyên bố đổi mới chính trị và rất muốn đổi mới chính trị nhưng Cương lĩnh 2011 kiên định Chủ nghĩa Mác – Lênin như một cái “thòng lọng ý thức hệ” khiến cho nỗ lực đổi mới chính trị của Đảng không thực hiện được?

Đồng chí Hà Đăng: Họ chỉ nói lấy được. Tình hình phức tạp ở Biển Đông suốt mấy tháng qua liên quan đến việc nhóm tàu Hải Dương 8 của Trung Quốc xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam. Những người đòi từ bỏ Cương lĩnh 2011 trên thực tế không làm bất cứ điều gì có lợi cho cuộc đấu tranh bằng biện pháp hòa bình nhằm bảo vệ chủ quyền của Tổ quốc mà ra sức kêu la rằng Đảng, Nhà nước ta quá nhu nhược, không dám đánh, không dám kiện, rằng chúng ta mất biển, mất đảo đến nơi.

Hôm 25-10-2019 vừa qua, nhóm tàu nước ngoài đã rút khỏi vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, sóng gió tạm yên, những lời hô hoán của họ đã giảm “âm lượng”. Nhưng sóng gió ở Biển Đông là chuyện lâu dài, chúng ta không bao giờ lơ là, không bao giờ mất cảnh giác trước âm mưu độc chiếm Biển Đông của nước lớn. Đảng, Nhà nước ta luôn cảnh giác và sẵn sàng cuộc chiến đấu bảo vệ chủ quyền bằng nhiều biện pháp; kiên trì các biện pháp hòa bình, tranh thủ môi trường hòa bình để phát triển đất nước. Đối với vấn đề Biển Đông, ta kiên trì nhưng kiên quyết, không bao giờ nhân nhượng về chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán trên phần đảo, phần biển mà cha ông ta để lại. Chủ trương dùng biện pháp hòa bình, tránh đối đầu quân sự trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế không chỉ được nhân dân ủng hộ mà bạn bè quốc tế đồng tình, đánh giá cao. Quan hệ quốc tế của chúng ta đang rộng mở chưa từng có, uy tín, vị thế của nước ta trên trường quốc tế đang cao hơn bao giờ hết. Năm 2017, chúng ta tổ chức Tuần lễ cấp cao APEC ở Đà Nẵng, hình ảnh nguyên thủ nước ta sánh vai cùng các cường quốc năm châu đã phản ánh vị thế này. Hay Hội nghị thượng đỉnh Triều Tiên – Hoa Kỳ chọn Hà Nội làm nơi tổ chức, truyền đi thông điệp về Hà Nội – thành phố vì hòa bình lan tỏa khắp thế giới.

Còn về đổi mới chính trị và tâm tư của nhân dân qua các cuộc tiếp xúc cử tri gần đây, chúng ta đều thấy qua hơn 33 năm đổi mới thì đổi mới chính trị luôn đi liền đổi mới kinh tế, dẫn dắt, chỉ đường cho đổi mới kinh tế. Nền dân chủ XHCN và khối đại đoàn kết toàn dân tộc ngày càng được củng cố, nâng cao; vấn đề xây dựng và chỉnh đốn Đảng chưa bao giờ làm quyết liệt và hiệu quả như thời gian hai nhiệm kỳ qua; vấn đề xây dựng hệ thống chính trị tinh gọn, hiệu quả; xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN của dân, do dân, vì dân đang gặt hái rất nhiều thành tựu.

Quyết liệt nhất là cuộc đấu tranh chống tiêu cực; chống suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống và phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong đội ngũ cán bộ, đảng viên. Kết quả của cuộc đấu tranh trên rõ ràng đã củng cố niềm tin trong nhân dân vào Đảng, vào công cuộc đổi mới và do đó là vào Cương lĩnh 2011. Vừa rồi, Thủ tướng Chính phủ báo cáo với Quốc hội, thế giới xếp Việt Nam là một trong những điểm đến tốt nhất để đầu tư. Vì sao có điều đó, vì nước ta có tình hình chính trị-xã hội ổn định, đó chính là một lợi thế mà bạn bè quốc tế đánh giá chúng ta rất cao. Quốc phòng – an ninh của ta như thế, chính trị – xã hội của ta như thế, bộ mặt thật những người “bôi đen” tình hình đất nước để đòi hỏi Đảng ta phải từ bỏ Cương lĩnh 2011 đã lộ nguyên hình.

CƯƠNG LĨNH 2011 LÀ NGỌN CỜ TƯ TƯỞNG

* Thưa đồng chí, nhưng ý kiến của họ lại núp dưới một số dẫn chứng rất cụ thể về hiện tượng tiêu cực, tham nhũng và mất dân chủ trong xã hội ta. Chính điều đó khiến họ tranh thủ được sự đồng tình của một số người dân, nhất là những người đang chịu nhiều thiệt thòi do tình trạng tham nhũng, tiêu cực, lạm quyền, lộng quyền gây ra?

Đồng chí Hà Đăng: Thực tế là ở không ít nơi vẫn còn tình trạng quyền dân chủ của nhân dân bị vi phạm; đúng là tình trạng tiêu cực, tham nhũng đang tác động không nhỏ đến tâm tư của nhân dân; nhưng chúng ta thấy rất rõ những mặt tiêu cực đó không phải là do Cương lĩnh 2011 sai, mà do tổ chức đảng, bộ máy công quyền ở đó làm sai. Cái này chúng ta phải tuyên truyền, phân tích để quần chúng thấy rõ. Đảng ta lãnh đạo theo cơ chế dân chủ, theo nguyên tắc tập trung dân chủ, đồng thời tự phê bình và phê bình là quy luật phát triển của Đảng.

Cương lĩnh 2011 khẳng định: “Dân chủ xã hội chủ nghĩa là bản chất của chế độ ta, vừa là mục tiêu, vừa là động lực của sự phát triển đất nước. Xây dựng và từng bước hoàn thiện nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, bảo đảm dân chủ được thực hiện trong thực tế cuộc sống ở mỗi cấp, trên tất cả các lĩnh vực. Dân chủ gắn liền với kỷ luật, kỷ cương và phải được thể chế hoá bằng pháp luật, được pháp luật bảo đảm. Nhà nước tôn trọng và bảo đảm các quyền con người, quyền công dân; chăm lo hạnh phúc, sự phát triển tự do của mỗi người. Quyền và nghĩa vụ công dân do Hiến pháp và pháp luật quy định. Quyền của công dân không tách rời nghĩa vụ công dân. Nhân dân thực hiện quyền làm chủ thông qua hoạt động của Nhà nước, của cả hệ thống chính trị và các hình thức dân chủ trực tiếp, dân chủ đại diện”.

Tôi muốn nhắc lại điều này để thấy rằng, luận điệu đổ lỗi cho Cương lĩnh 2011 là nguyên nhân gây ra tình trạng mất dân chủ, vi phạm quyền con người, quyền công dân ở nơi này, nơi kia là sai lầm. Phải khẳng định, chính vì chưa làm đúng với Cương lĩnh 2011 nên mới để xảy ra tình trạng người dân tâm tư, suy giảm niềm tin vào Đảng, Nhà nước.

Và quan trọng nhất chúng ta phải thấy rõ, việc một số người đòi thay đổi Cương lĩnh là nhằm thúc đẩy mọi sự thay đổi khác, thay đổi tính chất của Đảng, tính chất của Nhà nước, thay đổi Hiến pháp 2013, thay đổi toàn bộ thể chế từ kinh tế đến chính trị, xã hội. Đất nước sẽ bị “chuyển hóa” sang đa nguyên, đa đảng, để những đảng phái không được được nhân dân ta thừa nhận nhảy vào cạnh tranh, giành giật quyền lực. Nếu Đảng ta chấp nhận thay đổi Cương lĩnh 2011 như đòi hỏi của nhóm người đó, thì Cương lĩnh sẽ không còn là “ngọn cờ chiến đấu vì thắng lợi của sự nghiệp xây dựng đất nước Việt Nam từng bước quá độ lên chủ nghĩa xã hội, định hướng cho mọi hoạt động của Đảng, Nhà nước, của cả hệ thống chính trị và nhân dân ta trong những thập kỷ tới”. Mà như vậy thì khác nào chấp nhận thủ tiêu mình, thủ tiêu ý chí và khát vọng “độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội” của nhân dân ta.

Nguồn: suutam

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *