TRẢ LẠI CHIẾC ÁO CHO CHÚNG TÔI

Thưa thầy, em chưa ngày được thầy dạy. Bởi em được học, trải qua tương đối nhiều trường, học viện, nhưng chưa lần nào học nơi thầy công tác. Nhưng em vẫn gọi là thầy cho phải ngữ nghĩa…
Thầy nói đúng, thầy từng dạy võ thuật, em đã xác minh ở đồng nghiệp.
Và em cũng biết, việc thầy vào khoa, vào trường đứng lớp rất thất thường…
Em cũng còn xác minh qua đồng nghiệp nơi thầy công tác, vì nhiều lý do thầy ngụy biện, ảnh hưởng nhiệm vụ nên Học viện PKKQ đã cho thầy RA QUÂN.
Thưa thầy, cho thầy ra quân là ngôn từ rất dễ nghe, rất đẹp lòng người đi và người ở. Nhưng thầy hiểu đấy, đâu phải trường hợp nào xin ra quân mà được cho đúng thực chất đâu thầy. Dù rằng việc giải quyết chế độ cho ra quân là nhân văn lắm, hẳn thầy hiểu điều đó.
Nhưng cũng có trường hợp cho ra quân hưởng chế độ, không phải là vì đơn vị quá thương, cảm thông cho hoàn cảnh. Mà bởi lẽ cả một tập thể không ai chịu được cái vi phạm kỷ luật đội lốt hoàn cảnh ngụy biện trơn tru. Đáng ra phải kỷ luật, nhưng vì còn cái tình người sót lại, chỉ là nhân đạo. Em tin chắc thầy hiểu điều đó.
Không phải tự nhiên mà em viết, em buộc lòng phải lên tiếng. Thầy thấy đấy, cái gọi là tâm sự trên trang Đại Kỷ Nguyên- Pháp luân công, bài của thầy có đến 18. 798 người like và chia sẻ chóng mặt. Thầy viết rằng tập pháp luân công giúp cho tâm thầy sáng? Thầy đã đem tiền đi trả lại học viên? Thầy còn nêu lên vấn đề rằng có thầy lấy nhiều tiền học viên góp nộp qua mỗi lần thi hết phần? Hết môn rồi còn nhận chiêu đãi tươi mát? Thầy còn tâm sự, những người đó phải gặp quả báo mới sáng mắt ra?
Thưa thầy, thầy viết rất hay, mà cũng có thể ê kíp thành viên Pháp Luân công viết cho thầy. Quả là đúng ý đồ xuyên tạc, bôi nhọ quân đội, gián tiếp bôi nhọ Đảng, chống phá nhà nước. Thầy và ê kíp Pháp luân công của thầy khéo quá đỗi….
Thưa thầy, môi trường quân đội là một xã hội thu nhỏ, tính pháp luật, cụ thể hóa thành kỷ luật rất nghiêm minh. Bất kỳ một lỗi nhỏ của cán bộ và chiến sĩ đều bị buộc phải đem ra giao ban, sinh hoạt mổ xẻ nguyên nhân.
Thưa thầy, em từng là chiến sĩ, rồi thành học viên trải qua vài trường đào tạo. Em chưa lần nào phải mang tiền để biếu xén thầy cô và cũng chưa lần nào thấy đồng đội em làm vậy. Huống hồ làm gì có chuyện sau mỗi kỳ thi là mời thầy cô món tươi mát hả? Sao thầy trơ trẽn, lếu láo đến vậy?
Dã tâm của thầy và bọn pháp luân công là phải tuyên truyền xuyên tạc, bôi nhọ danh dự Quân đội Nhân dân Việt Nam bằng thủ đoạn văn chương thâm độc vậy ư? Lính- học viên được vài trăm ngàn mua xà phòng, kem đánh răng và kim chỉ, làm gì có tiền mà đi hối lộ cho các thầy? Làm gì có thầy cô nào lại vô lương tâm, đồi bại đạo đức như lời thầy nói là thu tiền kèm món tươi mát xxx hả thầy?
Thầy sống tầm gửi trong quân đội, làm ảnh hưởng sinh hoạt công tác, nhiệm vụ chung nên không thể dung dưỡng mãi được. Chứ đáng ra phải tước quân tịch, tống cổ thầy trả về địa phương, nhưng nếu vậy thì nhục nhã lắm. Cho thầy hưởng chế độ hưu là đã quá nhân văn, thầy không hiểu điều đó sao?
Sao thầy lại vô ơn chống lại tình cảm, chống lại sự dâng hiến thầm lặng của hàng vạn chiến sĩ và hàng ngàn sĩ quan. Thì, xin lỗi thầy, thầy không đủ tư cách mặc vô bộ quân phục màu xanh của quân nhân PKKQ thân thương kia đâu. Đừng lấy màu áo của chúng tôi để đi dẫn dụ, lừa phỉnh những người nhẹ dạ, thật thà vào con đường phản quốc. Đậu phộng mày, thằng đội lốt chống phá quân đội.
Hải lý trelangblog

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *